Giả thuyết Fermi II - Giải pháp và ý tưởng - Nơi đâu là tất cả những người ngoài hành tinh? | Kurzgesagt

🎁Amazon Prime 📖Kindle Unlimited 🎧Audible Plus 🎵Amazon Music Unlimited 🌿iHerb 💰Binance

Video

Bản trích

Trong vũ trụ mà loài người quan sát được có rất nhiều ngôi sao, nhiều hơn gấp 10 ngàn lần số hạt cát trên Trái Đất.

Cùng với đó là khoảng hơn nghìn tỷ hành tinh.

Nếu vậy thì người ngoài hành tinh ở đâu?

Điều kỳ lạ này gọi là Nghịch Lý Fermi.

Nếu bạn muốn hiểu rõ hơn, xin tìm xem phần một của tập video này.

Ở đây, chúng ta sẽ cùng tìm ra các lời giải thuyết phục cho nghịch lý này.

Okay vậy thì loài người có bị hủy diệt trong tương lai hay một tương lai hào nhoáng đang chờ chúng ta phía trước?

Du hành không gian là một việc rất khó. Dù là khả thi, nhưng ta cần phải đối mặt với các thử thách vô cùng lớn.

Như là cần chuyển số lượng khổng lồ vật chất/liệu lên quỹ đạo rồi lắp ráp.

Mỗi chuyến hành trình sẽ mất cả ngàn năm, dân số phải ổn định và tàu phải thật lớn đủ để tránh bị hư từ vài va chạm nhỏ.

Cũng phải phòng khi hành tinh đó không được hiếu khách như vẻ bề ngoài… từ xa.

Vì phải rất khó khăn để chuẩn bị cho một chuyến hành trình chỉ vừa đủ để sống sót để tới nơi.

Nên khi chiến tranh liên tinh mà xảy ra, chắc sẽ khó mà chạy được.

Thêm nữa, nói về thời gian, thì vũ trụ cũng đã khá già.

Chỉ trên trái đất thôi, sự sống cũng đã trải qua 3,6 tỷ năm.

Trí tuệ của nhân loại bắt đầu xuất hiện từ 250 ngàn năm trước.

Nhưng chỉ khoảng một thế kỷ độ lại, ta mới phát minh ra được công nghệ để liên lạc với nhau.

Ngoài kia ắt phải có rất nhiều nền văn minh ngoại hành tinh đồ sộ phát triển được công nghệ và sống hơn cả triệu năm.

chỉ là chúng ta chưa tìm ra được họ mà thôi.

Và cũng sẽ có rất nhiều di tích vỹ đại để lại sau khi một nền văn minh mất tích.

99% số lượng các chủng loài trên Trái Đất bị xóa sổ.

Sẽ không sai khi nói rằng, rồi nhân loại cũng sẽ bị diệt vong; không sớm thì muộn.

Các sự sống thông minh có thể phát triển, và lan sang vài thái dương hệ rồi chết đi, rồi cứ như thế.

Họ cũng thắc mắc khi không tìm được nền văn minh khác trong thiên hà.

Các sự sống trong vũ trụ này chắc đều có chung một cảm giác cô đơn khi nhìn lên những vì sao và tự hỏi rằng chúng ta ở đâu.

Cũng không nên nghĩ rằng người ngoài hành tinh sẽ giống chúng ta,

hoặc cách tư duy logic sẽ giống nhau.

Cách giao tiếp của nhân loại chúng ta có khi quá sơ khai hay lỗi thời đối với họ.

Tưởng tượng như ngồi trong nhà truyền mã morse ra ngoài, ngày qua ngày mà không có ai trả lời lại

rồi nghĩ rằng là mình cô độc, nên có thể các chủng tộc hành tinh khác chưa thể «đọc» ra được sự có mặt của chúng ta

cho đến khi nào nhân loại tìm ra được cách để giao tiếp với họ một cách chính xác.

Rồi dù đến khi gặp được, cũng sẽ rất khó mà giao tiếp, nói chuyện, truyền tải thông điệp mà bạn muốn với họ.

Lấy ví dụ bạn có một con sóc cực khôn,

dù bạn có cố đến thế nào đi chăng nữa, bạn cũng không thể cho nó biết xã hội con người ra sao.

Với quan điểm của một con sóc, cái cây là tất cả và những loài vật thông minh như nó cần phải biết sống và và tồn tại.

Rồi loài người chúng ta chặt phá rừng điên cuồng; nhưng không phá hết rừng vì chúng ta ghét sóc đến phá nhà.

Chúng ta «chỉ» khai thác tài nguyên thôi.

Điều mà con sóc muốn và sự tồn tại của nó đều nằm ngoài mối bận tâm của chúng ta.

Khi mà một nền văn minh Loại 3 đến gặp chúng ta, họ cũng sẽ đối xử với ta như vậy.

Họ có thể làm cho đại dương cạn khô rồi khai thác sạch thứ họ cần cho cuộc sống của họ.

Vài trong số họ chắc sẽ nghĩ rằng, “Ô, xem mấy con khỉ kia kìa! Chúng nó xây mấy tòa nhà đồ chơi đẹp ghê, mà thôi giờ chúng nó chết hết rồi!”

sau sau đó bay vượt không gian tới chỗ khác.

Nhưng mà nếu có các nền văn minh muốn đi triệt tiêu các giống loài khác,

thì cái họ quan tâm có lẽ liên quan đến là nền văn hóa hơn là kinh tế.

Mà dù đi nữa, xây dựng một hệ thống vũ khí tự đi tiêu diệt thì sẽ hợp lý hơn,

một con tàu thăm dò tự tái tạo làm ra từ các máy móc siêu nhỏ -

cỡ nanô, vận hành với tốc độ cực nhanh và chết người,

với sức mạnh để tấn công và tan hủy bất cứ thứ gì ngay lập tức.

Chỉ cần cho bọn «ác ôn» này bốn chỉ dẫn.

Một, tìm ra được hành tinh có sự sống.

Hai, phân hủy hết mọi thứ trên hành tinh đó về thành phần gốc.

Ba, dùng những thành phần vật chất đó để xây thêm tàu thăm dò không gian.

Bốn, lặp lại.

Cỗ máy tận thế này có thể lọc sạch khô ráo cả dải ngân hà trong vài triệu năm.

Mà tại sao lại bỏ công bay cả chặng đường dài cả năm ánh sáng đến chỉ khai mỏ rồi diệt chủng?

Tốc độ của ánh sáng thực ra… không hẳn là nhanh.

nếu ai đó có thể du hành với tốc độ của ánh sáng, thì sẽ vẫn phải mất 100 ngàn năm để đến phía bên kia dải ngân hà

thậm chí còn có thể lâu hơn thế.

Có rất nhiều thứ để tận hưởng hơn là đi tiêu diệt các nền văn minh khác rồi xây dựng đế quốc.

Có một siêu kiến trúc giả tưởng gọi là Não Matrioshka.

Xây dựng xung quanh một ngôi sao như mặt trời,

sử dụng năng lượng phát xạ của ngôi sao đó một máy tính mô phỏng hoặc chuyển tải toàn bộ ý thức con người vào một không gian thực tại ảo.

Rồi mỗi người sẽ được tận hưởng một cuộc sống hoàn hảo ngây ngất và không hề có muộn phiền.

Nếu xây dựng được xung quanh một ngôi sao lùn đỏ, máy tính này có thể chạy được tới 10 nghìn tỷ năm.

Hỏi xem ai không muốn đi chinh phục thiên hà, giao tiếp với sự sống khác khi đó là một sự tự nguyện?

Tất cả các lời giải cho Nghịch Lý Fermi đều có một vấn đề.

Chúng ta đều không biết giới hạn của công nghệ là tới đâu.

Chúng ta có thể đang ở rất gần đến ranh giới hoặc chưa là cái gì cả.

Và siêu công nghệ có thể đang chờ chúng ta,

biến chúng ta thành bất tử, du hành đến những thiên hà khác, hay siêu năng lực như thần.

Một điều mà chúng ta cần phải hiểu rằng; chúng ta thật sự chưa biết gì cả.

Loài người đã bỏ ra hơn 90% lịch sử tồn tại cho việc săn bắn lái lượm.

Rồi 500 năm trước, chúng ta đã rằng mình là trung tâm của vũ trụ.

Và 200 năm trước, ta đã từ bỏ sức người như là một nguồn năng lượng chính.

30 năm trước, chúng ta đã chĩa những nòng súng hạt nhân vào mặt nhau chỉ vì bất đồng chính trị.

Với số năm đó chưa bằng tuổi của một quả trứng so với thiên hà.

Đi được một quãng đường dài, nhưng vẫn còn rất dài ở phía trước.

Quan điểm chúng ta là trung tâm của vũ trụ vẫn còn tồn đọng ở loài người,

vì thế cũng dễ để những người đó đưa ra các giả định kiêu ngạo về sự sống trong vũ trụ.

Nhưng dù gì đến lúc cuối cùng, chỉ có một cách đế đi kiểm chứng đúng không nào?