Quả Trứng - Truyện Ngắn | Kurzgesagt

🎁Amazon Prime 📖Kindle Unlimited 🎧Audible Plus 🎵Amazon Music Unlimited 🌿iHerb 💰Binance

Video

Bản trích

Bạn đang trên đường trở về nhà thì bạn chết.

Đó là một vụ tai nạn giao thông.

Không có gì đặc biệt đáng chú ý

…ngoài cái chết của bạn.

Đó là một cái chết không đau đớn.

Dù nhân viên y tế đã cố gắng hết sức để cứu lấy bạn,

…nhưng không có kết quả.

Cơ thể của bạn gần như không còn nguyên vẹn,

…tốt hơn hết bạn không cần tỉnh lại, tin tôi đi.

Và đó cũng là khoảnh khắc bạn gặp tôi.

“Chuyện gì thế?”

“Tôi đang ở đâu?'

“Cậu đã chết” - tôi trả lời thẳng vào vấn đề

Chẳng cần gì phải nói tránh cả.

“Có… có một chiếc xe tải…

…và nó đã trượt bánh.”

“Đúng”

“Tôi…”

“Tôi… đã chết rồi sao?”

“Đúng vậy.”

“Nhưng đừng cảm thấy buồn vì điều đó.”

“Mọi người ai rồi cũng phải chết”

Bạn nhìn xung quanh đó.

Chả có gì ở đây cả.

Chỉ có cậu và tôi.

“Đây là đâu thế?”

“Đây là thế giới bên kia à?”

“Đại loại là vậy.”

“Người là Chúa sao?”

“Đúng thế, ta là Chúa.”

“Những đứa con tôi, vợ tôi…”

“… họ sẽ ra sao?”

“Liệu họ sẽ ổn chứ?”

“Đó là điều mà ta đang muốn nghe.”

“Cậu vừa mới chết và mối bận tâm lớn nhất của cậu lại chính là gia đình.”

“Đó là một điều tốt.”

Bạn nhìn tôi với một vẻ mê hoặc.

Đối với bạn, có lẽ tôi không giống Chúa lắm.

Tôi chỉ trông giống một người đàn ông, hoặc có thể là một người phụ nữ.

Có thể là một thực thể quyền năng mơ hồ nào đó.

“Đừng lo, họ sẽ ổn thôi.” Tôi nói.

“Lũ trẻ sẽ nhớ về cậu là một con người tuyệt vời.

Chúng vẫn chưa đủ trưởng thành để đánh giá hoặc nhìn nhận cậu.”

“Vợ của cậu sẽ phải đối mặt với những tổn thương bên ngoài,

…nhưng rồi chúng sẽ được xoa dịu một cách lặng lẽ.”

“Thành thật thì, hôn nhân của cậu đã tan vỡ.

Nếu có bất cứ điều gì an ủi,

… thì đó là cô ấy sẽ cảm thấy có lỗi vì cảm giác nhẹ nhõm ấy.”

“Ôi…

“Vậy, bây giờ tôi sẽ ra sao?”

“Chẳng phải tôi sẽ được lên thiên đàng hay xuống địa ngục gì đó ư?”

“Không, cậu sẽ được đầu thai.”

“Ah,”

“Vậy là những người Hindu đã đúng.”

“Mỗi tôn giáo đều đúng theo cách riêng của nó.”

“Hãy đi với tôi.”

Bạn cùng tôi bước qua khoảng không trống rỗng.

“Chúng ta đang đi đâu vậy?”

“Không nơi nào cả.

Chỉ là vừa đi bộ vừa trò chuyện sẽ thoải mái hơn.”

“Vậy, điều Người vừa nói có ý nghĩa gì?”

“Có phải là khi tôi được đầu thai,

…tôi sẽ giống như một phiến đá nhẵn nhụi, phải không?”

“Là một đứa trẻ.”

“Và rồi tất cả những trải nghiệm và mọi thứ của tôi,

…tất cả mọi thứ tôi đã làm trong cuộc đời này, đều trở nên vô nghĩa?”

“Không hẳn thế.”

“Những tri thức và kinh nghiệm sống trong tất cả các kiếp trước của cậu vẫn còn bên trong chính con người cậu.

Chỉ là ngay lúc này cậu không nhớ ra được thôi.”

Tôi dừng chân lại và khoác vai bạn.

“Linh hồn cậu lộng lẫy, đẹp đẽ và vĩ đại hơn tất cả những gì cậu có thể tưởng tượng được.”

“Tâm trí con người chỉ có thể lưu giữ được một phần rất nhỏ con người thật của cậu.”

“Nó như việc cậu nhúng ngón tay vào cốc nước để xem nó nóng hay lạnh.”

“Cậu chỉ mới vừa đưa một phần cơ thể nhỏ bé của mình vào cốc nước,

…và khi rút ngón tay ra,

…cậu đã nhận được những trải nghiệm từ trong chiếc cốc ấy.”

“Cậu vừa mới sống trong hình hài một con người trong 48 năm qua

…nên cậu vẫn chưa vươn ra và cảm nhận hết được ý thức bao la của chính mình.”

“Nếu chúng ta ở đây đủ lâu,

cậu sẽ dần nhớ lại mọi chuyện.

Nhưng không có lý do gì để làm thế lúc này cả.”

“Vậy tôi đã được đầu thai bao nhiêu lần rồi?”

“Ồ, nhiều lắm.”

“Nhiều vô kể,

… và đã trải qua nhiều cuộc đời khác nhau.”

“Lần này,

…cậu sẽ là một cô thôn nữ Trung Hoa, sống vào năm 540 sau Công Nguyên.”

“Khoan đã, gì cơ?

Người gửi tôi về quá khứ ư?”

“Ừm, có thể coi là như thế.

Khái niệm về thời gian mà cậu biết chỉ tồn tại trong vũ trụ của cậu mà thôi.

Ở nơi của ta, mọi thứ hoàn toàn khác.”

“Thế… người đến từ đâu?”

“Phải rồi, ta đến từ một nơi, một nơi rất rất khác

Ở đó có những người giống như ta.”

“Ta biết cậu đang rất muốn biết rằng nơi đó trông như thế nào,

…nhưng thành thực mà nói cậu không hiểu được đâu.”

“Ôi…” cậu nhỏ giọng, có một chút thất vọng.

“Nhưng chờ đã.”

“Nếu như tôi được tái sinh vào những nơi cụ thể vào những thời điểm khác nhau,

…nếu vậy thì có thể tôi đã tương tác với chính bản thân mình vào một lúc nào đó sao?”

“Dĩ nhiên rồi, chuyện đó xảy ra mọi lúc.”

“Và bởi vì cả hai bản thể chỉ ý thức được duy nhất cuộc đời của chính mình,

… nên cậu chẳng thể nào biết chuyện đó đang xảy ra.”

“Vậy, ý nghĩa của tất cả việc này là gì?”

Tôi nhìn thẳng vào mắt cậu.

“Ý nghĩa của cuộc sống,

…là lý do tôi tạo ra toàn bộ vũ trụ này,

..là để cho cậu được hoàn thiện.”

“Ý người là toàn thể nhân loại? Người muốn chúng tôi được hoàn thiện?”

“Không, chỉ mình cậu thôi.

Ta đã tạo nên cả vũ trụ này chỉ vì cậu.

“Với từng sự tái sinh vào từng cuộc đời mới, cậu dần trưởng thành và hoàn thiện hơn,

…và trở thành một con người có trí tuệ lớn lao và vĩ đại hơn.”

“Chỉ mình tôi?

Còn những người khác?”

“Chẳng có ai khác.

Trong vũ trụ này, chỉ có cậu và tôi.”

Bạn ngơ ngác nhìn tôi.

“Nhưng có biết bao người trên Trái Đất…?”

“Tất cả bọn họ đều là cậu.”

Những hiện thân khác nhau của cậu.”

“Chờ đã, vậy tôi là…

…tất cả mọi người?”

“Giờ cậu bắt đầu hiểu ra rồi đấy.”

“Tôi là tất cả những ai từng sống?”

“Và những ai sẽ sống, đúng vậy đấy.”

“Tôi là Abraham Lincoln?”

“Và cậu cũng là John Wilkes Booth nữa.”

“Tôi có phải là Hitler?”

…Bạn nói, bàng hoàng.

“Và cũng là cả triệu người Hitler đã giết.”

“Vậy tôi là Jesus?”

“Và cũng là những tín đồ của ông ta.”

Bạn chìm vào im lặng.

“Mỗi khi cậu ngược đãi ai đó,

…Là cậu đang làm hại chính mình.”

“Mỗi việc tốt cậu đã làm,

…Là làm cho chính bản thân mình.”

“Mọi trải nghiệm buồn vui, kinh nghiệm và cảm nhận của tất cả mọi người

…cậu đều đã từng cảm nhận hay sắp được tận hưởng nó”

Cậu suy tư một hồi lâu.

“Vậy tại sao?

Sao lại phải làm tất cả những việc này?”

“Bởi vì một ngày nào đó, cậu sẽ trở nên giống như tôi.

Bởi đó mới chính là cậu.”

“Cậu thuộc chủng loài của tôi. Là con cháu của tôi!”

“Wow!” cậu thốt lên, kinh ngạc.

“Ý người là, tôi là một vị Chúa!?”

“Không, không hẳn. Cậu vẫn chỉ là một bào thai,

cậu vẫn đang lớn lên.”

“Một khi cậu đã trải qua hết mọi kiếp người trong mọi thời điểm,

…cậu sẽ đủ cứng cáp để được sinh ra.”

“Vậy thì, toàn bộ vũ trụ này…

Chỉ là…”

“Một quả trứng!”, tôi đáp.

“Giờ là lúc cậu bước vào kiếp sống tiếp theo.

Tôi sẽ gửi cậu đến con đường phía trước.”